Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014

Cụ bà 100 tuổi bán vé số tự nuôi bản thân

Một bà  cụ gầy nhom, ốm yếu cầm xấp vé số xsvl trên tay. Nhìn dáng cụ ước chừng gần trăm tuổi, chân tay cụ như những cành cây khô dòn tan dễ gãy. Tôi tự hỏi tại sao cái tuổi gần đất xa trời như thế này mà con cháu cụ vẫn để cho cụ ra đường mưu sinh.


18_10_1303959793_52_51b20110428DS1cugia100tuoi
Cụ bà 100 tuổi bán vé số mưu sinh

Ở TP Tân An, người dân đã quen với cảnh hàng chục người trong độ tuổi lao động dắt díu con cháu đi xin ăn khắp các con phố. Bờ kè, ghế đá công viên, hiên chợ, sạp thịt… là nơi để những con người hoàn toàn khỏe mạnh này trú ngụ về đêm. Họ không chịu lao động mà chọn cho mình một nghề ít vốn, ít tổn hao sức lực để mưu sinh. Thậm chí, có người còn xem đây như là một “nghề” dễ kiếm cơm khi sau mỗi cái Tết, số lượng người ăn xin ở thành phố này dường như muốn tăng lên, khi chính những người này rủ rê thêm những người khác gia nhập bang hội.

Đối lập với hình ảnh những người ăn xin nằm và vật khắp nơi là cảnh một cụ bà dáng người nhỏ thó, lưng còng tóc bạc tay run run cầm xấp vé xo so ca mau đi mời mọc từng người. Sống cả trăm năm, bà cụ đã quá già để có thể lao động. Người ta chỉ thấy cụ cầm gậy, đi từng bước – đúng hơn là dò dẫm từng bước trên đường, một phần vì đi không nổi, một phần vì đôi mắt đã mờ đục… Cứ chốc chốc, bà cụ lại ngồi bệt xuống đường, gục đầu vào 2 đầu gối tong teo rồi thở dốc. Không còn nhìn rõ, nghe rõ, nói cũng không ra hơi, bà mời mọi người mua vé số bằng cách chìa xấp vé số ra phía trước. Nếu ai mua thì họ tự lấy vé số, rồi đưa tiền cho bà. Nhìn cụ mà tôi xót xa cho tầng lớp không biết tự trọng, sức dài vai rộng lại đi ăn xin, trộm cắp trong xã hội hiện nay.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét